Đây là câu chuyện có thật về một người con gái cứ đi tìm mẫu người yêu lý tưởng để rồi cuối cùng....
- 16 tuổi, tôi ao ước có bạn trai. 18 tuổi, tôi có người yêu, nhưng anh ta lại quá khô khan. Tôi xây dựng hình mẫu chàng trai lý tưởng của mình là một người lãng mạn.
- Năm vào đại học, tôi gặp một anh chàng lãng mạn, nhưng lại quá "mít ướt". Vì vậy, tôi đi tìm người có bờ vai vững chắc.
- Năm tôi 25, người yêu của tôi rất vững vàng, kiên định. Nhưng anh ta lại chẳng hề biết biểu lộ cảm xúc. Quãng thời gian ấy thật buồn tẻ. Rồi tôi tìm một người khác.
- 28 tuổi, tôi gặp một người rất vui nhộn, nhưng rốt cuộc tôi không chịu nổi anh ta. Lúc nào anh ta cũng đùa bỡn với tôi và tán tỉnh những cô gái khác. Anh ta khiến tôi khốn khổ hơn là hạnh phúc. Chúng tôi nhanh chóng chia tay.
- Bước sang tuổi 31, tôi tìm thấy một người đầy tham vọng, thông minh và mạnh mẽ. Tôi quyết định kết hôn cùng anh ta. Nhưng (lại nhưng)... chỉ một thời gian sau, chúng ly dị. Anh ta lấy đi tất cả những gì tôi có và tẩu thoát cùng cô bạn thân của tôi.
- Giờ đây, tôi đã 40 tuổi. Tôi vẫn đang tìm một mẫu người lý tưởng của riêng mình. Có lẽ đó phải là một người trầm tính, chững chạc, ít tham vọng... Tôi biết một người như thế, chỉ có điều ông ấy đã ngót nghét 70 tuổi...
Không biết có nhiều bạn nữ đi tìm những mẫu người yêu xa vời thế không nhỉ...kén cá chọn canh miết rồi chỉ có nước mà ăn chay đó.Mô phật...tội lỗi...Bồ đề đạt ma ta đây không hề có ý khuyên các bạn nữ hạ chỉ tiêu về bạn trai đâu mà chỉ mong các bạn đừng có hoài kiếm tìm...hi vọng bao nhiêu để rồi thất vọng bấy nhiêu.Nhân tiện, ta xin lỗi vì đã đi lạc vào thôn con gái này...mô phật...mấy nữ thí chủ xá tội xâm phạm lãnh thổ cho bần tăng nhá...